Fuua Kaede, biểu tượng sắc đẹp của khu Minato thượng lưu, luôn bước đi với vẻ kiêu kỳ khiến mọi ánh mắt phải ngoảnh nhìn. Vẻ đẹp của cô, kết hợp với sự tự tin sắc sảo, khiến không ít đàn ông vừa khao khát vừa ganh ghét. Nhưng chính sự kiêu ngạo ấy đã biến cô thành mục tiêu. Những gã đàn ông từng bị cô xem thường, với ánh mắt khinh miệt, quyết định trả đũa. Họ không muốn chiếm đoạt cơ thể cô, mà nhắm vào thứ quý giá nhất: khuôn mặt hoàn hảo – biểu tượng của danh dự và bản sắc.
Một buổi tối, tại một con hẻm tối tăm gần câu lạc bộ xa hoa, Fuua bị vây chặt. Cô cố hét lên, chống cự, nhưng đám đàn ông cười nhạo, từng dòng chất trắng đục bắn lên mặt cô. Miệng, má, lông mi, đôi môi đỏ mọng – tất cả bị vấy bẩn. “Nhìn cô kìa, còn kiêu ngạo được nữa không?” một gã gằn giọng. Fuua run rẩy, cố lau đi nhưng càng khiến khuôn mặt mình nhơ nhuốc hơn.
Mỗi lần bị tấn công, kiêu hãnh của Fuua vỡ vụn thêm một mảnh. Cô từng là nữ hoàng, giờ chỉ còn là một bóng hình lạc lõng, ánh mắt trống rỗng. Tự trọng tan biến, bản sắc bị xóa nhòa. Những kẻ thù cười cợt, gọi cô là “tác phẩm nghệ thuật” của chúng. Fuua, từng là biểu tượng bất khả xâm phạm, giờ đối mặt với sự kết thúc: một mỹ nhân bị hủy hoại, không còn nhận ra chính mình trong gương.
Liệu Fuua có thể tìm lại ánh sáng trong bóng tối, hay sẽ mãi chìm trong nỗi nhục nhã này?